Thơ con cóc: "ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH! "
Biết trả lời sao?
Em hỏi anh, biết trả lời sao?.
Đât nước mình từ xưa đâu có thế.
Dẫu phong ba, chớp nguồn mưa bể
Quê hương mình vẫn đứng ngàn năm.
***
Đất nước tôi gày như dáng Mẹ
Nhăn như nếp trán Cha
Dẫu cuồng phong giặc Bắc
Bão giật biển
Nam
Vẫn vững trãi bốn ngàn năm
sừng sững
Ngăn thù nuôi những đàn con
***
Biết trả lời sao?
Biển sẽ chết những dòng sông kêu khát
Núi cô đơn cùng đá mồ côi
Chỉ biết đứng
khóc nàng Tô thị
Thương
em áo mỏng, chân trần
***
Biết
trả lời sao?
Đêm vẫn mơ lời thề Sát Thát
khát khao đè sóng Bạch Đằng
Chập
chờn mộng gươm khua, ngựa hí
Bây
giờ ngơ ngác vì sao?
***
Mong
em ấm bờ vai
Nuôi đàn con khôn lớn
Tựa Trường Sơn đạp sóng biển Đông
Đất nước mình màu xanh trở lại
Em cùng con nghe biển hát mỗi ngày.